“Cầu xin anh… tôi muốn...”“Nhiên Nhiên, là em câu dẫn tôi trước!”…Sáng hôm sau.Tiêu Diệp Nhiên từ tốn tỉnh giấc, đầu cô hôm nay đau như búa bổ.Cô quan sát khắp căn phòng, địa điểm này… là đâu? hotel sao?Cô nắm nhớ lại đầy đủ chuyện buổi tối qua.Trước lúc đến chạm chán nhà đầu tư, người thay mặt có đưa đến cô một ly nước, sau đó… vốn tưởng chỉ đơn giản là nạp năng lượng một bữa cơm bình thường, nhưng ngạc nhiên người thay mặt đại diện lại là ý muốn đem cô dưng lên mang lại lão già kia, vào ly nước cũng được bỏ dung dịch vào.Cũng may cô là fan học võ, nên hoàn toàn có thể chống cự được bền hơn, sau khoản thời gian chạy ra khỏi căn phòng đó, cô tức thì đụng đề xuất một người bọn ông, cô cầu xin anh ta cứu giúp mình… Sau đó…Lúc này, cô bắt đầu nhận ra bản thân đã trong chứng trạng không một miếng vải bịt thân.Cô hốt hoảng nhìn xuống ga trải giường, drap trắng bây giờ còn hiện tại lên vết máu tượng trưng cho lần đầu của người con gái.Lần trước tiên của cô, cứ cầm cố mà cho một người xa lạ rồi.“Tỉnh rồi?” bất chợt một giọng phái mạnh trầm nóng vang lên phá đổ vỡ mạch lưu ý đến của cô.Tiêu Diệp Nhiên xoay sang quan sát anh ta.Người lũ ông tất cả dáng người vô thuộc hoàn mỹ, tương tự như tượng tạc, cùng khuôn mặt cương cứng nghị có theo sự lạnh nhạt khó tả.Nhưng điều này không quan trọng, đặc biệt quan trọng là cô thuộc người lũ ông này không thể dây dưa.Bởi vì...!anh ta đó là Cố khoác Đình!“Có vẻ em không vui thấy lúc tôi?” cụ Mặc Đình vẫn luôn âm thầm quan sát thể hiện thái độ của cô, khóe miệng anh tương đối nhếch lên.Cô băn khoăn nên vui hay bi lụy nữa.Cô cảm thấy như mong muốn vì đêm đầu tiên không cần mất đi bên dưới tay lão già thiếu thẩm mỹ kia.Nhưng nhân vật to như thế Mặc Đình, tốt nhất cô đề xuất tránh càng xa càng tốt.Tiêu Diệp Nhiên hít một ngụm khí lạnh, miễn cưỡng nở ra thú vui tiêu chuẩn, “Hi, nỗ lực đại thiếu gia, đã lâu ko gặp.Anh vẫn khỏe chứ?”“Cũng ổn, chưa bị tiêu diệt được” nạm Mặc Đình không nhanh không lờ lững nói.“Chuyện tối qua, cảm ơn anh đã cứu tôi...” Cô đan nhì tay lại vào nhau, “Nhưng mà anh cứ coi như không từng xẩy ra nhé? chúng ta sau này mặt đường ai người nấy đi, được không?”“Em mong tôi coi chuyện nào trước đó chưa từng xảy ra? Chuyện tôi cứu em khỏi lão già kia, tuyệt là chuyện…” cố gắng Mặc Đình cúi người, ghé giáp vào vành tai cô, nói, “… tôi cùng em triền miên ân ái suốt đêm qua?”“Anh…”“Cả hai, anh cứ coi như không từng gặp mặt tôi đi” Cô vội đẩy anh ta, nói.“Đêm qua nhiệt thành như vậy, sáng sủa dậy vẫn quay mặt không sở hữu và nhận người?” nuốm Mặc Đình tương đối nhướng mày, các giọng nói trầm nóng vang lên.“Cố thiếu, chuyện đêm qua thật sự chỉ là 1 tai nạn. Cứ coi như là cả nhị tình nguyện đi.” Cô hít một tương đối thật sâu, hai con mắt trong veo như nước quan sát thẳng vào anh.“Tôi thuộc anh phần lớn là người cứng cáp rồi, tất nhiên tôi sẽ không còn bắt anh phải phụ trách với tôi.Tất nhiên ví như anh cảm thấy tất cả lỗi, ước ao bù đắp thì hoàn toàn có thể đưa cho tôi một tờ đưa ra phiếu nhỏ là được.”Giống như trong tiểu thuyết, tình một đêm với bá đạo tổng tài, tiếp đến liền bị ném cho 1 tờ bỏ ra phiếu cùng một tiếng "Cút" đó.Nghĩ đến tiền, Tiêu Diệp Nhiên dĩ nhiên liền thấy vui vẻ, coi bộ đêm qua cô cũng ko thiệt nha.Ai ngờ, trái với để ý đến của cô, ráng Mặc Đình lại nhún mình vai, tỏ vẻ đáng thương.Hệt như gái nhà lành bị tóm gọn nạt.“Nhưng đêm hôm trước là em câu dẫn tôi, cùng tôi không thể tự nguyện.”“Vậy buộc phải em phải phụ trách với tôi.”.
Website đọc truyện nhanh nhất, gần gũi nhất, cùng luôn cập nhật mới nhất. (trabzondanbak.com Vietnam) tập hợp đầy đủ truyện tiếng việt hay, truyện ngôn tình, truyện convert mới nhất và hot tuyệt nhất từ trabzondanbak.com.